Kết thúc tuần kiến tập thứ 2, mệt vì căng thẳng nhưng tôi "luyện" được nhiều điều, đặc biệt là tính kiên nhẫn.
Với trẻ nhỏ, không thể nóng vội. Tôi làm việc với trẻ khối lớp 2, những trẻ ở lứa tuổi 7 hay 8.
Trẻ nhỏ không thể tập trung lâu, trẻ chưa có nhiều ý niệm về sự kiên nhẫn nên nếu bạn nói dài dòng, chỉ mình bạn nghe. Trẻ có "việc" của chúng. Điều gì không hấp dẫn, thú vị sẽ không là "việc" của trẻ.
Trẻ nhỏ là "những vị cao niên bị đãng trí". Bạn hãy sẵn sàng nhắc lại cho trẻ nghe bất cứ điều gì bạn đã từng nói với trẻ, cho dù điều đó đã được bạn nhắc lại không biết bao nhiêu lần. Với trẻ, những lúc như thế chỉ là mắt mở to, miệng chữ O và gật đầu "okay".
Bạn phải sẵn sàng trả lời những câu hỏi "Tại sao?" dài vô tận của trẻ. Sẽ có những lúc bạn muốn phát điên lên vì điều này nhưng bạn phải kiên nhẫn thôi vì với trẻ, thế giới xung quanh là một thế giới có nhiều điều thú vị cần khám phá.
Có những thói quen hay tính cách không tốt xuất hiện ở trẻ, bạn cần kiên nhẫn giúp trẻ chỉnh sửa. Thật kiên nhẫn đấy (Bác phải kiên nhẫn, thật kiên nhẫn vì con tôi tối dạ lắm - Có chí thì nên) và cần sự khuyến khích, động viên trẻ nữa.
...
Trước mặt Thiên Chúa, tôi luôn là một đứa trẻ? Thiên Chúa vẫn luôn phải kiên nhẫn với tôi?
Chúa ơi, xin cám ơn Chúa vì đã luôn kiên nhẫn với chúng con.
Xin giúp chúng con cũng biết kiên nhẫn trong hành xử mỗi ngày, với mọi người.
Bluefish
Cảm ơn bạn đã nhắc nhở tôi kiên nhẫn với trẻ nhỏ, vì tôi đang có trách nhiệm dạy học cho hai đứa cháu nhỏ: một đứa lớp ba và một đứa lớp bốn. Chúng nghịch kinh khủng và lười học nữa, khiến tôi rất dễ nổi nóng. Nếu Chúa cũng không kiên nhẫn với tôi thì sao nhỉ?
ReplyDelete