Bà Maria Mácđala đứng ở ngoài, gần bên mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi hài của Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên thần hỏi bà: "Này bà, sao bà khóc?" Bà thưa: "Người ta đã lấy mất Chúa tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!" Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giêsu đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giêsu. Đức Giêsu nói với bà: "Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?" Bà Maria tưởng là người làm vườn, liền nói: "Thưa ông, nếu ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về." Đức Giêsu gọi bà: "Maria!" Bà quay lại và nói bằng tiếng Hípri: "Rápbuni!" (nghĩa là "Lạy Thầy"). Đức Giê-su bảo: "Thôi, đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa lên cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và bảo họ: "Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em". Bà Maria Mácđala đi báo cho các môn đệ: "Tôi đã thấy Chúa", và bà kể lại những điều Người đã nói với bà. (Ga 20, 11-18)
Chúa đã Phục Sinh theo lời Người đã báo trước cho các môn đệ.
Thiết tưởng rằng ngay sau khi sống lại, Chúa sẽ hiện ra với Phêrô, người được Chúa đặt làm vị trí đầu trong nhóm 12 tồng đồ và dẫn dắt Hội thánh của Người, để củng cố niềm tin và lòng can đảm cho ông. Không. Chúa đã không hiện ra với Phêrô.
Vậy Chúa sẽ chọn người tông đồ Chúa yêu quý nhất là Gioan ngay sau khi Chúa sống lại. Cũng không, Chúa cũng không hiện ra với Gioan trước hết.
Hay để tỏ uy quyền với những kẻ đã hại Người, đã tra tấn, đánh đòn, sỉ nhục Người để cho chúng phải khiếp sợ. Không. Chúa cũng không hiện ra để nhát đảm họ.
Thật ngạc nhiên! Chúa đã hiện ra trước hết với một người phụ nữ, Maria Macđala, một người tội lỗi bị xem là tầm thường nhất, hèn hạ nhất trong xã hội đương thời. Maria biết thân phận mình thật tầm thường. Bà đứng bên mộ mà không dám vào trong. Bà chỉ dám đứng ngoài mà khóc thương Thầy mình và bà chỉ biết thể hiện lòng yêu mến của mình như vậy. Một người phụ nữ tầm thường, nhỏ bé và tội lỗi nhưng Chúa đã chọn gặp bà đầu tiên để cho biết tin vui Chúa Phục Sinh và sai bà đi báo tin cho các tông đồ.
Những việc Chúa làm thật lạ lùng! Điều này cho tôi nhận ra rằng: Loan báo tin mừng Phục Sinh của Chúa không hệ tại ở địa vị cao trong Giáo hội hay xã hội. Để có thể gặp gỡ Chúa Giêsu Phục Sinh, tôi cần mặc lấy tâm tình khiêm hạ nhất vì chỉ khi đó, tâm hồn tôi mới có khoảng trống cần được Chúa lấp đầy và vinh quang Phục Sinh của Người mới được thể hiện...
Niềm vui mừng Chúa Phục Sinh cũng chính là nền tảng, là căn nguyên cho đức tin của tôi, của những người Kitô hữu.
Lạy Chúa, con tin
CHÚA ĐÃ SỐNG LẠI KHẢI HOÀN
HALLELUIA! HALLELUIA! HALLELUIA!
Bluefish
No comments:
Post a Comment